vietnamese Tiếng Việt english English
Hôm nay:
Tin mới đăng:

truyện - bạn thân yêu(phần cuối)




Chap 39:
Na: Cảm ơn anh nhiều lắm.. Bối Bối
Hoảng hồn trước lời nói của nó... sao mà giống em Đ thế này???
K: Em còn nhớ tên cúm cơm anh?
Na: Nhớ sao ko...
K: Oh... ngủ tí đi em, chiều đi dạo vũng tàu rồi về
Mình nằm nhắm mắt để đó chứ ko ngủ, em củng vậy... lâu lâu nó vẫn sờ lên tóc mắt, lên má, lên đôi môi mình... mình có cảm giác như em rất yêu mình... ko thua gì em Đ
Mình vẫn nằm im, mặc cho em làm gì làm... đc lúc sau thì mình ngủ thiếp đi ko hay... lúc tỉnh dậy đã gần 4h... thì ko thấy em đâu nữa, nhìn vào phòng tắm vẫn ko thấy... mình liền chạy xuống quầy tiếp tân hỏi... thì củng ko ai biết
Vội chạy lên phòng lấy đt ra gọi...
Na: Alo
K: Em đang ở đâu???
Na: Em đang đi thật xa...
K: Em đừng dọa anh chứ... em đâu rồi?
Na: Em trên sân thượng nè...
K: Ax... em làm gì trên đó?
Na: Em muốn nhảy lầu...
K: Em điên hả Na... đừng... đừng...
Mình vừa cầm đt để lên tai, chạy như điên lên sân thượng thì thấy em đứng nhìn mình cười...
Na: Chạy đi đâu mà chạy dữ vậy anh
K: Em đó... em làm anh hết hồn ah
Na: Hihi... em giỡn thôi mà...
K: Giỡn gì kỳ cục quá... lỡ có gì thì sao
Na: Thôi mà... đừng giận em nha
K: Sao ko trong phòng ngủ, mà lên đây làm gì
Na: Em lên hóng mát...
K: Trời vẫn còn nắng mà lên hóng mát gì??
Na: Hì... em thích đứng trên cao rồi nhìn hướng ra biển...
K: Nắng lắm.. xuống phòng đi em...
Na: Ừ... anh đói chưa...
K: Xuống phòng rồi tính.. soạn đồ đi về luôn
Na: Em ko chịu... tối mới về
K: Anh về sớm... có việc nữa
Na: Hứa cho em 1 ngày, giờ chưa đến 12h nữa mà đòi về... gét anh quá
K: Ừ... vậy thì tối về...
Nắm tay em.. mình dắt em xuống phòng... tắm rữa thay đồ xong, cả 2 cùng đi bộ ngắm thành phố vũng tàu lên đèn... những ánh chiều tà... khi mặt trời buông xuống...
Trên đường đi... em quàng lấy tay mình, tựa đầu sát vào vai...
Na: hạnh phúc qá à...
K: Hì...
Đi đến khu cáp treo... mình tạt vào quầy bánh mua 2 cái bánh socola, kèm theo 2 ly kem của 1 anh người nước ngoài... nhưng nói tiếng việt rất giỏi... kem củng lại rất ngon...
Em vừa ăn vừa nghịch... trét kem vào mặt mình...
Na: hahaha... nhìn anh kìa...
Em liền móc đt ra, chụp mình 1 tấm...
Na: Em sẽ giữ hình này suốt đời luôn...
K: Làm như anh vs em ko bao giờ gặp lại ko bằng
Dứt lời... mặt em có vẽ buồn buồn... mình liền nói vào
K: Ah...anh vs em chụp hình đi...
Na: Ừa ha... chụp khi nào hết pin thôi hihi...
K: Chụp vậy cười chắc méo miệng luôn quá
Em liền chạy qua bên mình ngồi sát vào... và bắt đầu tự sướng đủ kiểu, em bắt mình làm theo những kiểu teen giống em... mình đành chiều theo, chứ thật sự mình ghét bỏ mẹ...
Chụp tầm vài chục tấm... em nhờ anh bán kem người nước ngoài chụp dùm 1 tấm...
Em chu mỏ ra... kề sát môi mình... ra hiệu cho anh bán kem chụp...
Đ: Hì... thanks so much (em nói với anh bán kem)
Ngồi ăn xong... mình hỏi em
K: Em thích ngắm biển hả
Na: ừ...
Mình kéo tay em... ra ngồi sát bờ kè... em tựa vào vai mình.. cả 2 cùng nhau ngắm biển lớn và nhìn hoàng hôn...
Na: Thích quá anh ơi...
K: Em vui là đc rồi...
Em hôn lên má mình nhẹ nhàng và thút thít...
Na: Hết hôm nay... anh vẫn liên lạc với em chứ
K: Ừ nè... em đi xa đâu đến mấy, anh vẫn liên lạc mà
Na: Khi mặt trời lặn... màn đêm bắt đầu buông xuống... và mình củng vậy phải ko anh?
Nước mắt mình đã lăn trên má từ khi nào... mình ôm lấy em vào lòng, một nữa không muốn rời xa em, một nữa ko muốn rời xa Đ, ai củng yêu, ai củng tốt với mình...
K: Xin lỗi em... đừng đau vì một người như anh
Na: Anh ko có lỗi... do em quá yêu anh thôi..
Na: 2 ngày nữa... em sẽ về US sống cùng gia đình... anh nhớ ra nha
K: ừ, chắc chắn anh ra mà
K: Mà em sống ở VN lâu chưa?
Na: Đó giờ em sống ở cali, em về trước tết
K: Vậy em về VN ăn tết à??
Na: Ừ... (em chỉ nhìn mình cười nhẹ)
Cứ thế... thời gian cứ lặng lẽ trôi, mình ôm em trong tay... lúc này tình cảm mình củng đã tăng lên dần...
7h...
K: Mình về thôi em, tối rồi đi đường nguy hiểm lắm
Na: Nếu có một điều ước, em ước thời gian dừng lại... để đc bên anh mãi thế này...
Nghe em nói vậy.. mình củng xót xa thay, và ngồi tiếp đến 8h... vòng về khách sạn lấy xe... khởi hành về sài gòn...

Chap 40:
Trên đường từ vũng tàu chạy xe về... em ngồi sau mình khóc rất nhiều... mình củng khóc theo em... mình tự hỏi lòng những giọt nước mắt thương hại, hay vì mình đã trót yêu em??
Chạy về đến trung tâm sài gòn... đã gần 11h
Na: Anh chạy vòng vòng xíu nữa đi
K: Em ko mệt sao?
Na: Em muốn bên cạnh anh chút nữa
K: Vậy em muốn đi đâu?
Na: Qua q7 đi anh...
K: Giờ tối rồi qua đó làm gì?
Na: Em thích cảnh bên đó
Mình vòng xe hướng về phía q7, chiều theo ý em...
Qua đến q7... mình dừng xe trên cầu Phú Mỹ... buổi tối trên cao gió rất lớn, chạy xe cứ tạt sang một bên, mình dựng xe, em và mình hướng ra phía sông lớn...
K: Em ơi
Na: Sao anh?
K: Em đừng vậy nữa... anh cảm thấy có lỗi vs em lắm
Em bịt miệng mình lại
Na: Đừng nói vậy mà anh...
K: Anh nói thật đó
Na: Em hỏi anh này nè...
K: Nói đi em
Na: Anh có tình cảm gì với em ko? Dù ít hay nhiều???
Mình im lặng suy nghĩ...
K: Có... nhưng thoáng qua...
Em ôm chồm lấy mình... và lại khóc...
Na: Có là em vui rồi... hạnh phúc lắm... hạnh phúc khi đc bên anh
K: hì...
Na: Anh nè... nếu như em có chuyện gì xãy ra.. anh có đến bên em ko?
K: Đến chứ... sao anh lại bỏ em đc
Na: Ừ... cảm ơn anh
K: Em đừng làm gì ngu ngốc nha em... em nói vậy ý là sao
Na: Ko có đâu... em hỏi vậy xem anh có quan tâm em hay ko thôi
K: Mốt đừng hỏi vậy nữa... anh luôn quan tâm em mà
Na: Em sợ lắm..
K: Sợ điều gì?
Na: Sợ khi xa anh... em lại nhớ anh... em đau lắm...
Nước mắt mình lại lăn xuống, đm nước mắt đâu nhiều vậy???
Na: Đừng khóc mà anh...
K: Hì... có lẽ anh yếu đuối...
Dứt lời thì đt mình reo lên... “ Con Cờ Hó “
Ax... giờ biết nói sao đây... mình nghe máy
K: Alo
Đ: Anh đang ở đâu vậy
K: Đang ngoài đường
Đ: Giờ còn đi đâu nữa
K: Anh đi vs bạn
Đ: Gì... anh đi chưa về à
K: Chưa... tí nữa anh về...
Đ: Thôi anh đi luôn đi...
Cúp máy... trong lòng mình vừa lo sợ vừa hồi hộp... cảm thấy có lỗi với em Đ...
Na: Về thôi anh...
K: Vậy mình về nha...
Có lẽ như Na đã biết Đ gọi nên đòi về... mình chở em về đến nhà... em xuống xe quay lưng bỏ đi và không lời chào...
Mình tranh thủ chạy về nhà... gọi đt cho Đ thì Đ đã khóa máy...
Đi cả ngày đã mệt mỏi... mình nằm xuống nệm và ngủ ngay lập tức...
Sáng 9h mở mắt dậy... vẫn như thường ngày, mình tắm rữa, thay quần áo, gọi cho Đ đi ăn sáng... nhưng vẫn khóa máy
Mình chạy lên nhà Đ, thì Đ đang quét nhà... mình bước vào
K: bà xã đang quét nhà hả
Đ: Bộ ko thấy hả mà con hỏi
K: Thôi mà... đừng giận ông xã mà...
Đ: Ai dám giận...
K: Thôi xin lỗi bà xã...
Đ: Đi chơi vs người ta đến khuya luôn... chắc đi đẩy quá
K: Ặc... ko có.. ko có mà...
Đ: Chứ đi đâu mà trễ dử vậy
K: Đi vũng tàu... nên về trễ
Đ: Cái gì???? Đi vũng tàu hả
K: Ừ
Mặt em nóng lên...
Đ: Đi vũng tàu... ra đó mướn khách sạn... rồi tắm biển chung... mà kêu ko có gì
K: Trời... xem như bạn bè thôi...
Đ: Đừng có láo
K: Trời... nói thật mà ko có làm gì bậy bạ hết... chỉ tắm biển rồi đi ăn uống, đến tối đi cafe rồi về
Đ: Thật ko???
K: Thiệt... ko tin ông xã hả
Đ: Tạm tin.. phát hiện ra điều gì ko phải như anh nói... em cắt cu anh ngay lập tức
K: Tối ngày hâm cắt cu qài... đi ăn sáng đi
Đ: Chiên ốp la sẵn ngoài sau đó, chạy đi mua bánh mì đi rồi về ăn
K: ủa sao biết anh lên mà làm đồ ăn sáng sẵn vậy?
Đ: vậy em mới quản đc anh chứ... biết thế nào anh củng tự mò lên đây mà
Công nhận bà xã mình hiểu mình thật...
Mua bánh mì về, mình và em ăn xong, mình chạy nhanh về nhà chở mẹ đi công chuyện đến tận tối...
Hôm nay Na vẫn ko gọi đt cho mình... tự nhiên thấy nhớ nhớ em... nghĩ lại về bx mình... lén phén là cắt cu... nên thôi
Về đến nhà.. ko quên nhắn tin chúc bà xã ngủ ngon, và nhắn luôn cho Na... nhưng vẫn ko thấy tin nhắn hồi âm... mình nằm ngủ thiếp đi
8h sáng... đt reo lên... thằng C gọi..
C: Alo.. sao giờ chưa dậy nữa ba
K: Dậy chi ông nội... đang ngủ
C: 9h con Na lên máy bay, đm mày giờ còn ngủ, ko ra đưa nó đi hả
K: Sặc... tao đâu biết 9h đâu
C: Đm nhanh
Mình quýnh quáng mặc đồ vào... chạy xe ngay ra sân bay Tân sơn nhất... trên đường mình gọi cho Na...
Na: Alo...
K: 9h em lên máy bay hả
Na: Ừ... anh tới chưa
K: Anh đang trên đường đi...
Na: Kịp ko anh???
K: Kịp mà...
-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.svfu.vnChúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.svfu.vn
-------------------------
Cúp máy mình vặn ga hết tốc độ... chạy như ăn cướp... trong đầu lại hoang tưởng về những bộ phim Hàn Xẻng... đến ngã 4 bảy hiền thì vượt luôn đèn đỏ... anh áo vàng chạy ra chỉ vào xe mình thổi còi... mình kệ mẹ nó vẫn cứ chạy...
8h40: đến sân bay... may mà còn chạy ra kịp, thằng C ko gọi chắc bỏ mẹ...
Gửi xe... chạy thục mạng ngay vào trong chỉ mong em chưa lên máy bay... cắm đầu cắm cổ chạy... gọi đt cho em...
K: Em đang ở đâu???
Na: Đứng sau lưng anh nè...
Quay lại nhìn từ xa... mình thấy bóng dáng em đang đứng quắc quắc tay... mình chạy lại... ôi đm... 1 đám bạn nó, có thằng C, và cả thằng hôm bị mình đạp lọt xe
K: xin lỗi... anh ko biết 9h em bay
Na: Anh ra kịp là đc rồi... đổ mồ hôi quá trời kìa
Em móc trong túi ra bịch khăn giấy lau cho mình...
Na: Em có cái này muốn gửi cho anh nè...
Em móc trong valy ra... hộp quà nhỏ... hình trái tim
K: Cảm ơn em... gấp quá anh ko biết tặng gì cho em nữa...
Na: Thôi... anh ra là em vui rồi...
K: Có gì đâu em...
Mình thấy trên tay em có gì màu xanh xanh..mình giở áo em lên thì hoảng hồn... em xăm hình cô gái y chang mình... vẫn còn những vết mẩn đỏ đỏ
K: Em xăm làm gì vậy
Bắt đầu nước mắt em rưng rưng
Na: Em nhớ anh lắm... em muốn xăm hình này để mỗi lần nhìn vào em như đc bên cạnh anh vậy
K: Em ơi... sao em làm vậy...
Na: Ko sao đâu anh... anh ở lại vui vẻ nhé, phải sống thật tốt nha anh
Nước mắt mình củng rớt theo em...
K: Ừ... em củng vậy nha
Na: Em yêu anh...
K: Sao em đi vội vậy... em ko ở lại thời gian nữa
Na: Hì... em củng muốn ở lại lắm.. nhưng thôi
K: Tại sao vậy...?
Nước mắt em mỗi lúc mỗi rớt càng nhiều... mình hỏi sao thì em cứ ấp úng mãi...mình năn nỉ lắm em mới chịu trã lời
Na: Vì anh đó... đáng lẽ em về VN sống cùng chị em, nhưng khi gặp anh, em yêu anh từ khi nào em củng ko rõ nữa, sau ngày ko gặp anh, em nhớ anh lắm, trong đầu em cứ nghĩ về anh... ko sao quên anh đc... khi nghe tin anh có bạn gái... em rất buồn rất đau...

Mình như rớt xuống vực thẩm khi nghe em nói... Vâng nước mắt mình đã tiếp tục rơi nhiều hơn, và bắt đầu mếu máo
K: Anh xin lỗi em nhiều lắm
Na: Ko... ko cần xin lỗi em... em phải cảm ơn anh... vì khi bên anh, em rất vui em có cảm giác như đc che chở bảo vệ...
Mình vẫn tiếp tục khóc
Na: Em biết em ko phải con gái còn trong trắng, em sống bên cali từng quen rất nhiều người, nhưng chỉ vài ngày, vài tháng, thoáng qua rồi thôi, em chưa thật sự biết cảm giác yêu ai là thế nào... nhưng khi gặp đc anh thì khác hẳn
K: Vì anh... mà em phải như thế... anh có lỗi lắm... anh có lỗi lắm
Na: Nín đi anh... để mình em đau thôi... em ko muốn anh phải đau như em...
K: Em đi rồi sẽ về chứ
Na: Em sẽ về mà... khi nào quên đc anh, em sẽ về
Mình trở nên khó thở hơn... và dần mơ hồ... mình đã chạm vào trái tim em, rồi lại mang đến cho em nhiều đau đớn, phải chi mình chưa từng gặp nhau, chắc giờ em đã ko đau thế này
K: Cố lên em nhé...
Em ôm lấy mình... cả 2 khóc thật to.. khiến xung quanh ai củng nhìn và mọi ánh mắt ấy có vẻ luyến tiếc một điều gì đó...
Na: Giữ gìn sức khỏe nha anh, anh phải nhớ có một người luôn yêu anh, có một người luôn âm thầm nguyện cho anh đc hạnh phúc với những gì anh đã chọn... mãi mãi là như vậy nhé
Chào tạm biệt bạn bè... những cái ôm chắc nịch và kèm theo đó là nước mắt
Em hôn lên má mình thật nhẹ nhàng... và dính theo những làn nước mắt
Em buông tay ra... tiếng loa bắt đầu vang lên.. đã đến lúc em phải đi... em phải đi về một nơi thật xa cách nữa vòng trái đất này... nơi đất khách quê người và mang theo một nỗi đau.. một nỗi đau khó có thể phai mờ...
Xách valy... em bước thật nhẹ nhàng vào trong... mình như chết đứng trước cảnh tượng ấy...
Nhìn thấy em đi trong nước mắt... có vẻ rất nặng nề và đau đớn...
Em đã bước vào trong... và sau lớp kính ấy... là một chiếc máy bay đang chờ đón đưa em đi thật xa anh... có lẽ mình sẽ không gặp nhau nữa... nhưng anh vẫn đợi... anh vẫn mong... sẽ có một ngày em lại quay về VN... vì khi em về... lúc đó em đã quên đc anh... em sẽ không phải đau và khóc như thế này nữa...
“ Gửi muôn ngàn yêu thương đến cho em... lúc em đi, anh vẫn chưa kịp nói với em ...Nhưng hôm nay... giờ này... tâm trạng này, với trái tim anh... anh muốn nói với em Anh Yêu Em... (anh biết em đang theo dõi FB này mà) Bên ấy... em giữ gìn sức khỏe, tập trung vào lo học, quen bạn trai mới quên anh đi nhé... Chúc em luôn vui vẻ”
Chiếc nhẫn bạch kim em tặng anh, anh sẽ luôn mang trên tay, và xem nó như một kỷ niệm... một tình yêu thật đẹp thoáng qua em nhé...
Mình bước ra khỏi sân bay trên đôi vai nặng trĩu... nhìn chiếc máy bay bay qua... trong ánh mắt là cái gì đó như mơ hồ...

Chap 41:
Cảm giác phải xa một người bạn... À ko có thể gọi là một tình yêu, tình yêu ko sâu đậm, nhưng anh sẽ giữ mãi trong tâm trí... Anh sẽ đặt chuyện tình mình là “ Chuyện người đi ngang đời tôi nhé”
Chia tay em trong nước mắt và muôn ngàn nỗi đau cắn rứt, mình trở về nhà với thân xác rã rời... chỉ thầm mong em luôn đc vui và hạnh phúc...
Nằm dằn vặt mãi... mình chợt nhận ra mình đang ở đâu, và mình hiểu rõ bản thân mình thật sự cần ai...

ĐT lại reo lên... “ Con Cờ Hó “
K: Alo... chủ trại hòm nghe
Mình ko nghe tiếng động gì bên kia... một lúc sau
Đ: Dạ.. dạ... lộn số xin lỗi...
Cúp máy mình cười lộn ruột cả lên... và đt lại reo tiếp
K: Alo... mobi phone xin kính chào quý khách... nhấn phím số 4 qẹo trái, phím số 6 qẹo phải... nhấn phím 8 để đi thẳng...
Đ: Anh giỡn mặt vs em đó hả
Nghe em có vẽ hơi nóng
K: Hihi... anh giỡn vs bà xã chút mà
Đ: Em muốn nói chuyện với anh.. ko đùa giỡn
Nghe giọng có vẻ rất nghiêm túc... mình đổi giọng
K: Đợi anh 5 phút... anh chạy lên nhà em
5 phút sau có mặt tại nhà em...
Đ: Sáng sớm anh đi đâu sớm vậy?
K: Anh có đi đâu đâu
Đ: Mẹ anh gọi nói em nghe nè
Ax... đm ko ngờ mẹ mình biết mình vs em quen rồi, lại còn gián điệp cho em nữa
K: Ah... con Na đi us... anh ra đưa nó đi thôi
Đ: Tình cảm dử vậy??
K: Thì bạn bè... gặp mặt lần cuối mà
Dứt lời... em mếu máo chuẩn bị khóc... mình ôm em vào lòng, em đẩy mình ra
Đ: Anh quen nó rồi đúng ko?
K: Ko có mà...
Đ: Vậy chứ anh đi đâu.. làm những gì... anh kể toàn bộ em nghe hết đi
K: Ừ thì...pla... pla...pla...
Mình kể đầu đuôi sự việc cho em nghe.. và ko quên giấu bớt những tình tiết quan trọng...
Đ: Tội nó quá anh ơi...
K: Vậy anh gọi nó về lại nha...
Đ: Em giết anh giờ
K: Em nói tội mà... vậy anh gọi nó về.. anh quen lượt 2 đứa luôn...
Đ: Anh dám hả...
K: Lại đòi cắt cu nữa chứ gì...
Đ: Ko xài chiêu đó nữa... em tặng anh chai dầu ăn
CLGT này????
K: Em học mấy cái đó ở đâu ra vậy
Đ: Voz đó... web anh thường vào đó
Mình như đứng hình trước lời nói... đm gấu mình là vozer ah???
K: Em lên đó lâu chưa?
Đ: Lên vài lần ah... đọc thấy củng vui vui
K: Có đăng ký nick ko?
Đ: đăng ký làm gì... vào đọc rồi thôi... mà giờ em hết vào rồi... toàn mấy thằng bà 8, đi hóng chuyện tào lao trên trời dưới đất
Đm... mình biết em đang xiên xỏ mình... nhưng thôi... mình củng đang thấy có lỗi vs em về chuyện con Na... thay mặt gấu, mình xin lỗi toàn bộ vozer vậy (ko gạch mình nha)
Đ: Em hỏi anh này nè
K: Nói đi
Đ: Anh có thương con Na ko?
K: Ah... có.. nhưng thoáng qua thôi...
Đ: Vậy với em thì sao?
K: Với em hả...
Đ: Ừ...
K: Thì củng là bạn thôi...
Đ: Anh nói gì?
K: Bạn... nhưng mà bạn cái lồn... hahaha
K: Anh xem em là bà xã anh mà...
Đ: Gét...gét... anh quá...
K: Gét ah???? đẩy cái hết gét phải ko
Đ: Nói bậy bạ ko (em đỏ mặt lên nhìn yêu phết)
K: Lên phòng em nha...
Đ: Làm gì?
K: Còn hỏi làm gì nữa... tự hiểu đi
Đ: Ko... là koooooooooooo
K: Đi mà bà xã ơi... thèm lắm rồi đó...
Em kề sát vào tai mình thủ thỉ...
Đ: Ba mẹ đang ở trong phòng.. mình quen rồi mà giờ lên phòng cho ba mẹ biết hả
K: Ừ ha... bà xã thông minh quá
Đ: Vậy giờ đi đâu hiểu hôn...???
Dứt lời mình ẩm em ra xe... lên xe chạy một mạch về nhà... lên phòng... cởi đồ ra... và... lại 18+
Hì hục... hì hục...
K: Em ơi...
Đ: Nói đi anh xã
K: Sang năm mình cưới nhau nha
Đ: Cái gì... thôi em ko chịu
K: Em ko muốn làm vợ anh hả?
Đ: Muốn nhưng em ko muốn sang năm đâu... (lại bỉu môi)
K: Anh ko chờ đc lâu đâu... em củng 24 rồi... già háp rồi đó
Đ: Lâu gì... anh điên hả... em muốn trong năm nay thôi
Mình nghe mà trong lòng vui ko thể tả đc...
K: hehehe... từ từ anh nói với mẹ nha
Đ: Ừ... để vài tháng nữa rồi nói
K: Vài tháng nữa... chắc bụng bà xã to lên rồi quá
Đ: Thằng quỷ này...
K: Dám gọi anh là thằng hả...
Mình đè em ra... và tiếp tục lại là đẩy...
K: Dám gọi anh là thằng nè... đẩy cho em chết luôn... kakaka
Sau những ngày đó...mình sống hạnh phúc cùng Đ, gia đình hai bên đều biết cả 2 quen nhau đã gọi là Ba, Mẹ... cả 2 sống vs nhau như vợ chồng rồi ạ
Sau đó mình đã viết lên tự truyện... về cuộc đời, về cuộc tình đầy đau khổ, nước mắt... và một kết thúc...
Có hậu nhé các bác ^^
Tự Truyện...Yêu nhỏ bạn thân... và một kết thúc ...18+
Đến đây là hết... Xin cảm ơn các bác, thím, cô, cậu, mợ, dì, chú, bác, anh, em đã theo dõi truyện mình viết...
Chúc các bác FA.. mau có Gấu...
Chúc các thím FA...mau có bạn trai
Chúc chị em luôn tươi trẻ, khỏe, đẹp
Thân chào... và quyết thắng
-------- Hết --------

Svfu.Vn- Có tất cả những gì sinh viên Lâm Nghiệp cần